Thơ: LÀ NHAU

Em nói một lời không hiểu thương

Vô tình làm vỡ giọt tâm trong

Chút ân, chút nghĩa chị vun bón

Chút hiểu, chút thương anh ươm mầm

Anh Chị nói lời không Hiểu Thương

Em như trẻ nhỏ lạc giữa đường

Tâm linh bến đỗ là đâu nhỉ?

Gạn lại dòng sông cho nắng lên

Tôi nói một lời không Hiểu Thương

Tôi thấy Thầy tôi bước một mình

Đất Mẹ lặng im độ lượng hứng

Những ăn năn về giữa mắt trong

Tôi cũng là em, cũng là anh

Xin cho lầm lỗi chút không gian

Cho khổ đau được tự nhiên biểu hiện

Để em tôi được thắp sáng đong đầy

Chị cũng là, tôi cũng là em

Chọn đời thanh đạm làm quê hương

Chọn lắng nghe sâu để chuyển hóa

Chọn thương yêu để bước vào đời

Thôi hãy thứ tha và lãng quên

Mây về núi ngủ thuở hồng hoang

Trời xanh mây trắng tự nguyên thủy

Mãi học hiểu thương mỗi mỗi ngày.