
Tôi sẽ ở một mình nhưng tôi không cô đơn
Tôi sẽ ngồi lặng yên nhưng tâm không lạnh lùng
Tôi sẽ đứng quay lưng nhưng lòng không bỏ mặc
Tôi sẽ rơi nước mắt nhưng không khổ đau thêm.
Tôi sẽ thầm gọi tên những niềm đau không tuổi
Tôi sẽ nghe tiếng suối trong trẻo của hồn thơ
Tôi sẽ vén mây mờ của lưới nghi chằng chịt
Tôi tập yêu thích những trái ý sai lòng.
Tôi sẽ được tủi hờn cho niềm đau lên tiếng
Tôi sẽ tập làm biếng cho em được tự do
Tôi sẽ thôi âu lo vì tin em mạnh mẽ
Tôi sẽ sống thản nhẹ trong trời đất thênh thang.
Tôi sẽ thôi hoang mang vì con đường có sẵn
Tôi sẽ hứng giọt nắng thương yêu của cha trời
Tôi sẽ về biển khơi nghỉ ngơi trong lòng mẹ
Tôi sẽ giữ mạnh mẽ của thác nước trào tuôn.
Trầm mặc giữa vui buồn vì cuộc đời vốn vậy
Tôi sẽ nhận đón lấy vì cuộc đời luôn cho
Tôi sẽ nghe dặn dò vì chân tình người gởi
Sẽ không có điểm cuối, tôi cứ mãi lên đường.
Tôi sẽ mãi còn thương như mây qua núi cả
Tôi sẽ tập buông thả như những lá thu bay
Tôi sẽ nắm bàn tay vì ta cần nhau vậy
Tôi sẽ còn đứng dậy sau vấp ngã thương đau.
Tôi sẽ tập cúi đầu nuôi khiêm cung, kham nhẫn
Tôi không còn hụt hẫng khi hiểu được tâm mình
Tôi sẽ vững niềm tin, ước mong không hứa hẹn
Tôi sẽ tiếp tục đến trong lặng lẽ thâm sâu.
Tôi sẽ mãi nguyện cầu cho chân em vững bước
Tôi sẽ còn viết tiếp những thao thức ước mong
Lặng uống những giọt không niềm vui đâu đơn lẻ
Đây bình an thản nhẹ tôi gởi tặng bạn bè.
Khung cửa lặng 15.09.2012