THẰNG TÝ ĐI TU

Con hỏi mẹ sao con tên là Tí, Sao nội cười khi nhắc đến tên con, Sao mọi người không đặt con tên khác Mà chỉ dùng có một chữ Tí thôi?   Mẹ cười nói vì xưa con rất bé, Lúc chào đời con bé nhỏ xinh xinh. Ông nội con thương mến biết chừng nào Và ông đặt cho con tên Tí.   Con tự hỏi về cái tên Tí ấy Là chuột đồng hay là bé tí teo? À! Con thấy cả hai đều giống cả Vì chuột đồng cũng bé tí tẹo thôi.   Khi khôn lớn con không còn thắc mắc, Vì dòng đời đã thay đổi người con, Không trẻ thơ, nhỏ dại như ngày nào, Không còn được cưng chiều như thuở bé.   Con còn nhớ những khi con còn bé, Mẹ hay bồng hay bế ở trên tay, Hay ầu ơ những khi ru con ngủ, Hay canh chừng những lúc con sốt khuya.   Rồi con lớn khôn thêm một chút, Cảnh thanh bình vẫn tràn ngập lòng con. Những ngày gió mùa hè trên đồng lúa, Con thả diều, còn mẹ thì ủ rơm.   Những mùa nước Lục Bình hoa tím nở, Con hái hoa, còn mẹ chèo xuồng, Hoa Điên Điển mỗi năm mỗi nở, Con lớn dần theo từng tháng từng năm.   Vào cấp hai, cấp ba rồi Cao Đẳng, Lên Sài Thành đi tiếp dòng cha ông. Con đi học ba năm trường Cao Đẳng, Những năm đầu con học cách ăn chơi.   Từ rượu bia, lạn lách ở vỉa hè Đến nghỉ học, karaoke và thuốc lá… Nhưng ôi thôi kể nữa để làm chi Rồi đến lúc con thấy đời thật chán. Thấy cảnh đời thật quá đát bi thương Thấy bọn trẻ không nhà, ngủ ngoài phố, Sáng lang thang bán vé số, đánh giày. Thấy ông già, bà lão phải ăn xin.   Còn con cháu lấy tiền đi ăn nhậu. Thấy tiền tài, vật chất thật phù du Vô thường tới mang theo được gì nhỉ? Cảnh bạo động gia đình và hàng xóm.   Cảnh tranh giành tiền tài và lợi danh. Con đánh cha, cha kiện con ra tòa Chồng đánh vợ, vợ mang chồng ra mắng. Con thấy đời cứ như một dòng chảy.   Dòng vô thường cứ chảy mãi không ngơi. Làm sao đây, lẽ nào con cũng thế? Cũng thế này không thay đổi được sao? Nhờ phước đức con gặp thiện tri thức.   Dìu dắt con đi đến thấy được Người Bậc toàn giác, từ bi đầy trí tuệ Đầy tình thương rộng lớn như ngân hà. Vào Tăng đoàn, con có thể nhận ra.   Đây chính thực là quê hương Tịnh Độ. Nay con cùng các huynh đệ đồng tu Cùng chí hướng muốn xây một thế giới Một thế giới không hận thù, tranh chấp.   Một hành tinh không có chiến tranh. Mẹ có biết để xây hoài bão ấy Bản thân con phải làm một tấm gương! Sống hết mình để hiểu và để thương.   Để cống hiến Từ Bi và Hỷ Xả. Mẹ biết không giờ đây con hạnh phúc Được tìm về với chính bản thân con Con tập thở, tập đi và tập nói.   Tập mỉm cười khi khổ và khi vui Tập chấp nhận khi vô thường vẫy gọi Tập nhìn người bằng con mắt từ bi Dù người ấy khó thương hay dễ mến.   Con cũng đều dành trọn một trái tim. Tập chánh niệm con thấy con nơi mẹ Mẹ nơi con và cũng là đất trời Mẹ ở đó là con đang có đó   Con ở đây và mẹ cũng ở đây. Thôi nhé mẹ, giờ con xin dừng bút, Nửa khuya rồi con phải tập buông thư, Để sáng mai công phu đầu ngày mới, Con vẫn còn thấy mẹ mãi trong con.
https://159.223.73.115/