TỰ LÒNG

Buổi nào tôi cũng như em

Bương bã giựt giành ít cơm thừa áo cũ

Đêm tranh nhau xó công viên ấm ngủ

Gió lùa về se quặng nét lang thang

Rồi sáng ra nơi con phố vội vàng

Cuộc mưu sinh kéo em lăn lóc mãi

Đời bất hạnh, đắng cay, hớt hãi

Em thoáng đôi mắt gầy, hàng lệ bỗng long lanh.

Buổi nào tôi đã mẹ cha

Lo tất tả đàn con nơi xóm nhỏ

Khuya trở mình, đom đóm mờ cuối ngõ

Còn vắt tay suy tính cõi người

Chờ đợi, kiếm tìm, thấp thỏm, chợt im hơi

Rồi tắt lịm, nếp nhăn hằn kham khổ

Gỗ mục điêu tàn mối mọt vẫn không tha

Buổi nào tôi đã là ai

Đi không trọn suốt con đường ước nguyện

Gió bão ngăn thế là trễ hẹn

Bán lộ quay về cay đắng một đời sông…

Nay quỳ đây xin hứa với riêng lòng

Đi hết kiếp hành trình còn lở dở

Nắng mưa về hòa chân lý tụng ca.

Đồi Trị Liệu, 2007

https://159.223.73.115/