NGÀY CỦA MẸ

Mùa Vu Lan lại về, ngày của mẹ, ngày của tôn giả Mục Kiền Liên với hạnh nguyện cứu mẹ thoát khỏi địa ngục, cũng có thể nói như là ngày Tết của những người con Bụt, làm cho con nhớ đến mẹ.

Nỗi nhớ đó làm con hạnh phúc, giúp cho con nhận ra rằng tình mẫu tử thiêng liêng vẫn còn tồn tại giữa mẹ và con. Vậy mà cả một thời gian dài, cả một đoạn đường đời, tình cảm ấy đã bị những giận hờn, buồn tủi và sự vô tâm, vô tình làm con quên lãng, làm con không thể nhận ra được tình thương cũng như nỗi khổ của mẹ.

Mẹ ơi! Trong các anh chị em chúng con, con là đứa con bất hiếu, ngỗ nghịch nhất phải không mẹ? Con đã làm cho mẹ lo lắng nhiều, mẹ khổ nhiều vì con.

Một lạy này con xin được tạ lỗi

Ngày xưa con đã bất hiếu

Đã từng làm mẹ khóc như mưa

Đã từng làm mẹ khổ ngày xưa

Trăm nghìn lại vẫn chưa vừa ơn mẹ.

Nếu như cuộc đời này, con vẫn mãi trôi theo dòng thế tục thì có lẽ con không hiểu hết về mẹ, giờ thì con đã hiểu: “Không có tình thương nào thiêng liêng bằng tình mẹ!”.

Mẹ ơi! Đi qua hơn mười chín năm, khoảng thời gian không phải dài, nhưng cũng không hề ngắn đối với một đời người, con mới cảm nhận được vòng tay ấm áp, ánh mắt trìu mến, nụ cười hiền từ của mẹ. Mẹ cũng giống như hình ảnh bao nhiêu người mẹ khác ở cõi đời này, thường được gắn liền với giọt nước mắt chảy ngược, điều đó cho thấy được tình thương bao la, là sự hy sinh bất tận, là niềm vui nỗi buồn, là cả cuộc đời của mẹ.

Ôm con mẹ đếm sao trời

Đếm hoài không hết cuộc đời long đong.

Con nhớ từ thưở bé, con bị té ngã, hay bị chúng bạn trêu chọc, người mà con gọi không ai khác ngoài mẹ, mẹ luôn ở vị trí số một trong lòng con, bất cứ hoàn cảnh nào, hay nói cách khác với tuổi thơ con, mẹ là cả bầu trời. Đúng như thế, mẹ có thể vì anh chị em chúng con mà làm tất cả, không có gì khó nhọc, hy sinh. Rồi anh chị em chúng con dần dần lớn lên trong tình thương yêu không bờ bến ấy. Mặc thời gian không ngừng trôi, không gian cứ đổi dời, thì tình thương của mẹ vẫn mãi tràn đầy nơi các con của mẹ.

Mẹ! Mẹ không chỉ là người đứng đầu danh sách của thế gian về việc luôn nghĩ đến an toàn cho các con, mà mẹ còn trở thành hình tượng cho sự vị tha và bao dung. Ở Tây Phương người ta có câu nói đại khái rằng: “Thế giới này có rất nhiều kỳ quan. Nhưng đối với con kỳ quan tuyệt vời nhất vẫn là mẹ”. Nhạc sĩ Y Vân có ca khúc Lòng Mẹ, thật xúc động với hai chữ ấy, bởi vì tấm lòng của mẹ dành cho các con của mình thì không có gì so sánh được, ấy thế mà chưa một lần con nhìn thẳng vào mắt mẹ để tỏ lòng cảm ơn và ngưỡng mộ của con.

Nghĩ về mẹ trời luôn tươi sắc nắng Hoa trong vườn không gió cũng xôn xao.

Nghĩ đến đây con cảm thấy thương mẹ nhiều lắm, nhưng giờ đây con đã là con của Bụt, không thể gần gũi mẹ sớm hôm, con chỉ biết cầu Bụt Tổ gia hộ cho mẹ luôn mạnh khỏe, để mỗi mùa Vu Lan về, con được cài lên ngực hoa màu hồng, đóa hoa của niềm hạnh phúc còn có mẹ trên đời. Và đối với những ai đang được mẹ yêu thương mà lại vô tình làm đau lòng mẹ, hãy trân quý những ngày tháng được gần bên mẹ, hãy cố gắng đền đáp ơn mẹ theo khả năng của mình, đừng để một ngày kia khi mẹ không còn nữa, tất cả những gì còn lại chỉ là nỗi nhớ nhung với dòng lệ đầy vơi, dù có hối hận thế nào thì cũng đã quá muộn màng rồi. Nhân mùa Vu Lan về con tự mình nhắc nhở đôi điều về công ơn của mẹ.

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không.

https://159.223.73.115/